Những cách phát hiện nhân tài còn đang bị “che dấu”
Nhân tài tiềm ẩn ở vào giai đoạn đang trưởng thành, đang phát triển, có những người thậm chí còn ở vào thời kỳ bắt đầu thành tài. Nhưng đã là nhân tài, tất phải có những tố chất bẩm sinh của nhân tài. Hoặc là có sự gan dạ từ bé, hoặc là có phẩm chất đáng quý “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”, hoặc là “Ba năm không nói, nhưng khi nói làm kinh ngạc mọi người, hoặc là những biểu hiện vượt qua người bình thường khác.
Nhân tài tiềm ẩn như ngọc chờ mài dũa, tựa vàng trong cát chưa được công chúng công nhận, chưa bộc lộ giá trị của mình. Nếu không phải là người có con mắt tinh đời, giỏi nhìn người thì khó có thể phát hiện được.
Nhà doanh nghiệp muốn nhận biết nhân tài tiềm ẩn một cách nhanh chóng, chuẩn xác, phải chú ý mấy điểm sau:
1. Nghe họ nói, hiểu ý chí, tấm lòng của họ
Nhân tài tiềm ẩn thường bất đắc chí, họ ít khi nói hay nói giả dối trong những trường hợp công khai. Lời nói của họ đa số là từ trái tim, từ đáy lòng là lời nói chứa đựng bản chất, không màu mè, hoa mỹ. Vì thế nó càng phản ánh và biểu đạt chân thực tư tưởng, tình cảm thật của họ. Lưu Bang và Hạng Vũ khi chưa thành danh khi gặp Tần Thủy Hoàng uy phong lẫm liệt, mỗi người đều nói một câu. Lưu Bang nói: “Chao ôi! Đại trượng phu là như vậy”. Còn Hạng Vũ thì nói: “Ngươi có thể lấy mà thay”. Cả hai đều có hùng tâm muốn xưng hùng, xưng bá, đều biểu hiện hai tính cách. Lưu Bang thì tham lam, đa dục. Hạng Vũ thì dũng mãnh, thẳng thắn. Chỉ bằng câu nói ngắn gọn, cả Lưu Bang và Hạng Vũ đều bộc lộ chí hướng vô cùng rõ ràng.
2. Xem hành động, nhận biết mục tiêu theo đuổi
Hành vi của một người thể hiện sự theo đuổi mục tiêu của người đó. Một người chỉ chú ý đến ăn mặc, thì cái mà họ theo đuổi chính là ăn ngon mặc đẹp. Một người giỏi mời khách, tặng quà, biếu quà thì cái mà họ theo đuổi thiệt một chút nhưng được nhiều, làm việc lớn. Một kẻ làm việc linh tinh lang tang, giỏi lịnh bợ lãnh đạo, thì cái họ theo đuổi là tư lợi cá nhân…Bất kỳ một người nào hễ vào được vị trí mình hy vọng, thì sẽ tìm cách để giữ cho được vị trí đó. Chỉ có những nhân tài vừa không sợ mất vị trí, vừa không cố tìm kiếm cơ hội để thể hiện mình. Cho nên, tất cả những lời nói, hành động đều tương đối mộc mạc, tự nhiên. Nhà doanh nghiệp nếu nhận ra “dấu hiệu” của một tài năng trong trường hợp không chút “đánh bóng” này, mà “dấu hiệu” thể hiện cái đáng quý nào đó, thì mạnh dạn sử dụng họ, mười phần thì đã tin cậy tám chín phần rồi.
3. Phân tích hành động để nhận biết tài năng
Nhân tài tiềm ẩn ở vào giai đoạn đang trưởng thành, đang phát triển, có những người thậm chí còn ở vào thời kỳ bắt đầu thành tài. Nhưng đã là nhân tài, tất phải có những tố chất bẩm sinh của nhân tài. Hoặc là có sự gan dạ từ bé, hoặc là có phẩm chất đáng quý “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”, hoặc là “Ba năm không nói, nhưng khi nói làm kinh ngạc mọi người, hoặc là những biểu hiện vượt qua người bình thường khác. Tóm lại, đã là nhân tài tất phải có cái khác người bình thường. Một vị Bá Nhạc giỏi nhận biết người tài, chính là đã nhận ra con ngựa thiên lý khi nó chưa có khả năng thi thố.
4. Nghe tiếng tăm để đánh giá phẩm hạnh
Người giỏi nhận biết người tài, luôn giữ được đầu óc tỉnh táo, có ý kiến độc lập của mình, không bị tác động dèm pha. Đối với nhân tài đã thành danh không nên tán dương theo người khác, mà nên nghe ý kiến trái ngược. Đối với nhân tài tiềm ẩn, chưa thành danh mà được ca ngợi, thì nên lưu tâm, để ý. Từ cổ chí kim, rất nhiều nhân tài đều là được người dùng nhận ra nhờ nghe lời khen ngợi, tán dương. Lưu Bị chính là người đã 3 lần đến lều cỏ (Tam cố thảo lư) để mời người hiền tài Gia Cát Lượng qua lời ca ngợi của mọi người. Người tài thương xuất thân thấp hèn. Nhưng người xuất thân thấp hèn, hễ được mọi người ca ngợi, thì giá trị của người ấy được “dân gian” thừa nhận, kẻ dùng người cứ mạnh dạn sử dụng.
Leave a Reply