Trầm cảm nặng với mức lương bọt bèo của nghề kế toán

Nhiều lúc tôi muốn nghỉ việc nhưng chưa thể vì không muốn mình làm gánh nặng cho gia đình, cũng vì tôi muốn tự lập, tự lo cho bản thân. Cách đây vài hôm, không có tiền đóng lệ phí thi TOIEC, tôi bế tắc, lương cũng không ứng được. Nói ra, tôi thấy lòng mình nhẹ hơn, nhiều lúc cũng sợ mình bị trầm cảm lắm.

một thời là ngành nghề Hot với mức lương cao, kiếm thêm thu nhập dễ dàng và có thể làm thêm tại nhà. Nhưng ngành gì cũng có thời của nó khi vào thời điểm này ngành đang dần lắng xuống.

Nói về ngành kế toán thì có nhiều ngành kế toán như: Kế toán thuế, kế toán bán hàng,…Tôi sinh ra và lớn lên ở miền Trung, 25 tuổi, đang làm kế toán thuế cho một doanh nghiệp tư nhân, theo học liên thông đại học ban đêm, vài tháng nữa tôi tốt nghiệp. Nhiều lúc nghĩ mình đủ mạnh mẽ, cố gắng rồi sẽ vượt qua tất cả khó khăn, nhưng 3 năm trôi qua, ngay lúc này đây tôi thấy mình bế tắc, nước mắt tôi đã rơi.

tram-cam(1)
Mặc dù kinh tế khó khăn nhưng doanh nghiệp làm ăn không đến nỗi, tôi có đề nghị tăng lương nhưng chỉ nhận được sự im lặng. Công việc tôi phải làm tất cả, kê khai thuế, làm sổ sách, vay ngân hàng, công nợ, hợp đồng, mình tôi là kế toán, cũng mình tôi là nhân viên. 3 năm làm việc tôi cũng có ít kinh nghiệm rồi nhưng chưa xin việc khác được. Ở thành phố này, sinh viên kế toán ra trường rất nhiều, xin được một việc làm không hề dễ.
Tốt nghiệp cao đẳng kế toán ở trường, những ngày đầu tôi xin làm bán hàng cho một công ty tư nhân ở quê nhà được 3 tháng. Đầu năm 2011, tôi xin được việc đúng chuyên ngành của mình ở một doanh nghiệp tư nhân với mức lương thử việc 800 nghìn đồng/tháng. Mặc dù lương thấp nhưng tôi vẫn cố gắng hết mình vừa làm vừa tự học hỏi để lấy kinh nghiệm. 3 tháng sau tôi nhận được 1,3 triệu, cho đến nay lương của tôi lên 2,1 triệu.
Tôi vừa làm vừa học, phải trang trải cuộc sống ở trọ, vừa tiết kiệm đóng học phí. Tôi phải hết sức tiết kiệm nhưng số tiền đó không đủ, rồi những lúc đám cưới bạn, hay ốm đau nằm viện không có bảo hiểm y tế, hay chiếc xe máy Trung Quốc cũng không thương tôi. Không có tiền tôi phải ứng trước lương, tất cả phải tự xoay sở, không dám nói với gia đình vì nhà tôi cũng khó khăn, nói ra sợ mọi người thêm buồn, khó khăn lại càng thêm khó khăn.

Nhiều lúc tôi muốn nghỉ việc nhưng chưa thể vì không muốn mình làm gánh nặng cho gia đình, cũng vì tôi muốn tự lập, tự lo cho bản thân. Cách đây vài hôm, không có tiền đóng lệ phí thi TOIEC, tôi bế tắc, lương cũng không ứng được. Nói ra, tôi thấy lòng mình nhẹ hơn, nhiều lúc cũng sợ mình bị trầm cảm lắm.
Có ai giống hoàn cảnh giống tôi không? Mong các bạn đừng như tôi, hãy cố gắng. Tôi cũng hy vọng ông trời không phụ những ai biết nỗ lực vươn lên. Mong nhận được chia sẻ của mọi người để giúp tôi vững vàng hơn nữa. Cảm ơn tất cả!

Trần Thu – Theo Hoa

Cùng Danh Mục:

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *